The Soda Pop
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

  Chàng Hoàng Tử Cải Trang


Phan_3

Yoochun mỉm cười và ra về, trong khi tôi khi cùng Yunho và Changmin. Changmin nhìn tôi: “Anh và Yoochun trở thành bạn bè từ khi nào vậy?”

Tôi ngập ngừng: “Bọn anh gặp nhau vào cuối tuần trước và đã nói chuyện với nhau”

Changmin nhún vai và bỏ đi: “Em về đây, nói với em chuyện gì đã xảy ra với anh Junsu nhé!”

Tôi gật đầu đi bên cạnh Yunho: “Cậu và tay chơi đó có mối quan hệ gì vậy?”

Tôi đã sốc, cậu ấy ghen sao? Không phải vậy đâu! Yunho chỉ hành động như một người bạn tốt và đó là tất cả: “Cậu ta không phải là một tay chơi đâu, cậu ta cũng tốt mà”

Yunho nhìn tôi: “Sao cậu biết?”

Tôi nhìn xuống: “Vì…”

“Vì sao chứ?”

“À mà… sao cậu phải quan tâm nhiều thế nhỉ?”

“Chỉ vì…”

“Vì cái gì chứ???” – tôi hỏi dồn dập

“Bởi vì… chúng ta ở cùng tòa nhà mà”

Tôi nhìn lên tòa nhà và cau mày, cậu ấy đã ghen rồi phải không? Tôi chắc chắn mà… nhưng sao lại chối chứ?

Chúng tôi cùng đến căn hộ của Junsu và gõ cửa. Lát sau, một người phụ nữ trung niên bước ra…

Yunho cúi đầu: “Chào cô, chúng cháu là bạn Junsu, cháu tới để gặp cậu ấy ạ!”

“Oh… Junsu hiện đang bị sốt nhẹ… xin lỗi các cháu, giờ cô phải đi ngay nếu không sẽ lỡ chuyến bay mất”

Khi chúng tôi bước vào cũng là lúc mẹ Junsu đi. Tôi nhìn quanh, thấy căn phòng nhỏ, bèn mở cửa bước vào. Junsu đang nằm ngủ trên giường, tôi bước vào và mỉm cười với cậu ấy: “Này, em thấy sao rồi?”

Junsu mỉm cười với chúng tôi: “Không ổn lắm!”

Yunho nhìn Junsu: “Anh sẽ làm canh gà cho em nhé?”

“Phiền anh quá”

Yunho vừa bước ra khỏi phòng. Tôi nhìn Junsu: “Yoochun lo lắng lắm đấy!”

Junsu nhìn xuống sàn nhà: “Em không quan tâm”

Tôi mỉm cười: “Cậu ta yêu em mà”

“Không, không… anh ta là một kẻ ăn chơi và không quan tâm đến cảm xúc của người khác”

“Vậy sao? Anh đã nói chuyện Yoochun, cậu ta đã nói hết mọi chuyện rồi”

“Oh… anh ta đã nói với anh về vụ cá cược sao?”

“Cá cược gì cơ?” – tôi nhìn Junsu.

Chapter 6: Jaejoong say rượu

Junsu nhìn tôi: “Ơ… vậy anh ta không nói với anh sao?”

“Em đang nói đến chuyện gì vậy?”

“Lý do Yoochun yêu em là vì anh ta đã cá cược với bạn bè của mình rằng anh ta có thể làm cho em yêu anh ta… Đó là lý do tại sao Yoochun và em hẹn hò, anh ta đang yêu một cô gái khác và họ sắp kết hôn”

Tôi nhìn Junsu: “Ai đã nói điều này với em?”

“Em đã nghe anh ta nói chuyện với chú mình”

Tôi ngạc nhiên nhìn Junsu, tôi vẫn còn nhớ rõ sự chân thành của Yoochun khi trò chuyện cùng tôi tại buổi tiệc trà… nhưng Junsu… chuyện gì đang xảy ra vậy?

Tôi bước ra khỏi phòng, thấy Yunho đang nấu súp gà trong bếp. Tôi lại gần, mỉm cười với Yunho: “Tớ thấy hơi mệt!”

“Vậy cậu nghỉ ngơi một chút đi!”

“Yunho à… nếu cậu yêu một ai đó, nhưng anh ta lừa dối cậu và làm cậu đau khổ rất nhiều, cậu sẽ tha thứ cho anh ta chứ?”

Yunho nhìn tôi: “Sao vậy? Cậu đang yêu à?”

Tôi hơi gật đầu, nhưng sau đó chợt nhớ ra nên vội vàng lắc đầu ngay: “Không phải tớ, là Junsu cơ”

“Nếu cậu yêu một ai đó, tha thứ cho họ là việc nên làm!”

Tôi nhìn Yunho trong khi cậu ấy múc súp ra bát và mang tới cho Junsu: “Đi làm thôi nào!”

Tôi gật đầu. Chúng tôi chào tạm biệt Junsu và cùng nhau đi bộ đến nhà hàng, làm việc ở đó trong vòng 5 tiếng trước khi họ đóng cửa. Leeteuk một trong những đồng nghiệp của chúng tôi, anh mời tôi và Yunho đi cùng nhóm bạn anh tới một quán bar để uống rượu, tôi mỉm cười và gật đầu: “Chắc chắn rồi!”

Yunho nhìn tôi và thở dài: “Được rồi, vậy tớ cũng đi”

Chúng tôi bước vào quán bar và ngồi xống, và đây cũng là lần đầu tiên tôi thử uống rượu… Các chàng trai khác đã gọi Whiskey với đá lạnh, nên tôi cũng gọi theo như vậy, Yunho nhìn tôi: “Này, cậu uống được chứ?”

Tôi gật đầu: “Ừ, chắc là được”

Một phút sau, cô phục vụ đặt những thứ mà chúng tôi gọi lên bàn. Tôi nhìn rượu trong chiếc ly thủy tinh, nó có mùi thật khủng khiếp, tôi thở dài và uống một hơi hết cả ly…

Tôi cảm thấy mọi thứ đang quay cuồng, tôi bắt đầu chóng mặt. Yunho nhìn tôi: “Tớ biết ngay mà, cậu không thể uống rượu”

Yunho trả tiền rượu và đỡ Jaejoong đứng lên, đưa cậu ra khỏi quán bar. Đưa Jaejoong về trước cửa nhà, Yunho tìm chìa khóa căn hộ trong túi áo khoác của Jaejoong, đưa cậu vào phòng ngủ và đặt Jaejoong nằm lên giường…

Jaejoong hé mở mắt, nhìn thấy Yunho và mỉm cười: “Yunho à…”

Yunho nhìn Jaejoong đang say rượu và ngồi trên giường, cậu kéo Yunho sát lại gần phía mình. Jaejoong nhìn đôi môi của Yunho, nghiêng người ngồi sát cậu hơn. Và không báo trước, Jaejoong đặt một nụ hôn lên môi của Yunho, cậu ngạc nhiên nhìn Jaejoong nhưng không phản ứng. Đẩy Jaejoong xuống giường, Yunho cởi áo và bắt đầu hôn Jaejoong say đắm…

Yunho say sưa nút lưỡi và môi dưới của Jaejoong, cho tới khi cậu ngừng lại và rên lên một tiếng đau đớn. Nhân cơ hội đó, Yunho đẩy lưỡi mình vào miệng Jaejoong và thưởng thức hương vị ngọt ngào của khuôn miệng nhỏ đồng trinh. Cậu đưa lưỡi của mình qua lại, như muốn độc chiếm Jaejoong, một lát sau, cả hai cảm thấy như không thể thở nổi nữa, họ ngừng lại với một chuỗi nước bọt nối giữa hai khuôn miệng.

Yunho nhìn Jaejoong và thở hổn hển, cậu cố gắng đứng lên nhưng Jaejoong đã níu lấy tay áo cậu: “Ở lại đây đi”

Yunho gật đầu, cậu nằm xuống bên cạnh Jaejoong, kéo chăn phủ kín cơ thể họ. Jaejoong nằm xích lại gần, rúc đầu vào cánh tay của Yunho và thì thầm: “Tớ nghĩ rằng tớ yêu cậu mất rồi”

Yunho mở to mắt nhìn Jaejoong: “Cái gì?”

Jaejoong nửa tỉnh nửa mê: “Tớ yêu cậu, Yunho à”

Như bị đóng băng, Yunho chưa bao giờ nghĩ Jaejoong sẽ yêu mình. Ngồi bên cạnh giường, Yunho nghe tiếng thở nhẹ của Jaejoong và nhớ lại những điều Jaejoong đã hỏi mình trước đây: “… nếu cậu đã yêu một ai đó, nhưng họ lừa dối cậu và làm cậu đau khổ rất nhiều, cậu sẽ tha thứ cho họ chứ?”

Tại sao cậu ấy lại hỏi điều đó? Cậu ta biết gì sao? Có thể là cậu ấy đã biết sự thật? Nếu cậu ấy đã biết lý do, tại sao lại không nói gì? Tại sao cậu ấy không làm gì cả? Cậu ấy đã có kế hoạch với ai sao? Điều gì sẽ xảy ra tiếp theo đây? Cậu có nên nói cho ông chủ không? Ngày mai cậu ấy sẽ làm gì? Jaejoong sẽ nhớ điều gì đó? Kế hoạch này sẽ thất bại? Không, không thể được, có nhiều thứ phụ thuộc vào sự thành công của kế hoạch lần này… nhưng tại sao cậu ấy đáp lại nụ hôn của Jaejoong cơ chứ? Yêu rồi sao? Không… không, điều này không thể xảy ra, họ là người ở hai thể giới khác nhau mà.

Yunho lặng lẽ đứng dậy, trở về căn hộ của mình. Cậu tắm nước lạnh để tự kiềm chế bản thân trước khi ngủ.

Tôi mở mắt, từ từ ngồi lên, cảm thấy đau đầu khủng khiếp. Ngồi yên lặng một lát, nhìn hình ảnh của mình đang phản chiếu trong gương, tôi thấy môi mình bị sưng tím bầm và rõ ràng là đã có điều gì đó xảy ra vào ngày hôm qua? Làm sao tôi về được nhà nhỉ?

Tôi nhìn vào gương một lần nữa, cảm giác như vừa có ánh chớp flash xẹt qua và những gì xảy ra vào hôm qua bỗng ùa về. Tôi nhớ rằng Yunho đã đặt tôi nằm lên giường và ngồi xuống… Tôi bước ra khỏi phòng tắm, như vậy nghĩa là Yunho đã đưa tôi về nhà, có lẽ cậu ấy biết chuyện gì đã xảy ra với đôi môi của tôi…

Tôi bước vào phòng ngủ chuẩn bị sách vở vào cặp, và lại một ánh chớp flash nữa xẹt qua, với hình ảnh Yunho và tôi hôn nhau trên giường về tôi và Yunho hôn nhau trên giường…

Trời đất, vậy đó là lý do khiến môi của tôi bị thâm tím sao? Tôi bước ra khỏi phòng ngủ, lại thấy choáng váng lần nữa. Ngồi xuống chiếc ghế sofa ở phòng khách, hai tay tôi ôm lấy đầu, cố gắng thoát khỏi sự quay cuồng của mặt đất dưới chân. Tiếp tục một ánh flash thứ ba, trong tâm trí tôi bỗng nhớ như in cảnh tôi thú nhận tình cảm với Yunho, tôi đã nói rằng tôi yêu cậu ấy…

Tôi đã làm gì vậy chứ? Tại sao tôi có thể làm một điều như vậy? Nhưng cậu ấy… Yunho đã đáp lại nụ hôn của tôi? Vậy là cậu ấy cũng yêu tôi, phải không nhỉ? Nhưng tại sao sau khi tôi thú nhận, cậu ấy lại chẳng nói gì cả… Yunho đã không nói rằng cậu ấy cũng yêu tôi, vậy bây giờ phải làm sao đây? Sao tôi dám nhìn mặt Yunho chứ?

Bỗng có tiếng gõ cửa, tôi gần như không thể đứng lên nổi, phải bám vào đổ đạc và bước chậm từng bước ra mở cửa. Người đứng trước mặt tôi là Yoochun, tôi đỏ mặt, nhìn xuống, cảm thấy chóng mặt và ngã vì mất thăng bằng. Yoochun nhanh chóng đỡ lấy, vòng một cánh tay quanh người tôi thật chặt…

Yoochun dìu tôi vào phòng khách, đặt tôi ngồi xuống chiếc ghế dài. Cậu ta nhìn tôi và thở dài: “Cậu thấy chóng mặt hả?”

Tôi khẽ gật đầu và Yoochun bước vào bếp, một phút sau đó, cậu ta quay lại với một cốc nước trên tay: “Nước pha với mật ong đấy, uống đi, nó sẽ giúp cậu bớt nôn nao hơn”

Tôi gật đầu, uống một hơi hết cốc nước, một phút sau, tôi nhìn Yoonchun: “Cảm ơn cậu nhé!”

Yoochun mỉm cười: “Đi nào, chúng ta đến trường thôi”

Chúng tôi cùng đi bộ xuống cầu thang, Yoochun vẫn đỡ vì sợ tôi sẽ ngã. Vào trong xe của Yoochun, chúng tôi được tài xế đưa đến trường.

Bước vào lớp, chúng tôi nhìn thấy Junsu, Changmin và Yunho, ánh mắt họ nhìn thoáng chút bối rối. Tôi nhìn Yunho, nhưng cậu ấy vội quay đi chỗ khác khi ánh mắt chúng tôi gặp nhau.

Tôi hỏi Yoochun: “Hôm nay tôi ngồi cạnh cậu được không… là vì…”

Yoochun ngăn tôi lại: “Không cần nói nhiều đâu, đến đây, dù sao tôi cũng ngồi một mình mà!”

Tôi và Yoochun bước về chỗ ngồi. Trong giờ nghỉ trưa, Yunho không hề rời khỏi chỗ ngồi của mình, cậu ấy chỉ nhìn tôi từ phía sau, Junsu ra khỏi lớp mà không thèm nói với tôi câu nào, chỉ có Changmin chạy lại chỗ tôi: “Anh ơi, chuyện gì đang xảy ra vậy?”

Tôi thở dài: “Không có gì… anh và Yoochun có vài điều cần nói thôi”

Changmin bước đi, tự lẩm bẩm với chính mình, tôi nhìn Yoochun: “À, Junsu đã nói với tôi về vụ cá cược của cậu”

“Hả? Cậu đang nói đến vụ cá cược nào cơ?”

“Cậu cá cược với bạn bè rằng sẽ làm cho Junsu yêu cậu và làm tổn thương cậu ấy!”

“Cái gì?”

“Junsu đã nghe cậu nói chuyện với chú mình, đó là lý do cậu ấy không tha thứ cho cậu”

“Chết tiệt thật!”

“Nghĩa là sao?”

“Chú của tôi đã đe dọa rằng sẽ làm tổn thương Junsu, nên tôi bắt buộc phải nói vậy để bảo vệ cậu ấy… Tôi không bao giờ làm điều này với Junsu, tôi yêu cậu ấy”

“Còn chuyện đính hôn nữa… Junsu sẽ không tin trừ khi điều đó là thật”

“Nhưng phải làm sao đây? Ba mẹ của tôi cũng không giúp tôi được”

“Vậy thì có lẽ con trai của gia đình họ Kim sẽ giúp được chứ?”

“Làm thế nào cơ?”

Chapter 7: Người bạn mới

“Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi nhờ anh trai tôi cưa cẩm vị hôn thê của cậu, rồi đợi đến khi cô ta chia tay với cậu thì anh trai tôi sẽ đá cô ta, ok?”

“Anh trai cậu sẽ làm điều đó sao?

“Tôi sẽ nhờ anh ấy, trước đây anh ấy chưa từng từ chối tôi chuyện gì cả!”

“Ồ, vậy thì làm ơn, tôi sẽ làm bất cứ điều gì để hủy bỏ cuộc hôn nhân sắp đặt này”

Tôi gật đầu, Yoochun cầm lấy bàn tay tôi và đặt một nụ hôn lên đó…

Yoochun và tôi đã dành suốt thời gian còn lại của buổi học hôm đó để bàn bạc, rồi làm sao để anh trai tôi đồng ý giúp đỡ chúng tôi thực hiện kế hoạch này.

Junsu vẫn nhìn tôi với ánh mắt lạnh lung, Yunho vẫn nhìn lơ đãng ra phía ngoài cửa sổ làm bộ như không quan tâm khiến tim tôi như chết lặng trong lồng ngực vậy, Changmin vẫn lén lút ăn trong giờ học và cố gắng không để bị giáo viên phát hiện…

Khi tiếng chuông báo hiệu buổi học kết thúc vang lên cũng là lúc cơn đau đầu của tôi gần như biến mất. Tôi cùng Yoochun bước ra khỏi lớp, đột nhiên Junsu đuổi theo đứng trước mặt chúng tôi: “Sao anh lại làm thế với em chứ?”

“Junsu à, không phải như em nghĩ đâu.”

Junsu dường như không quan tâm đến điều tôi vừa nói, cậu ấy quay đầu bỏ đi, Yoochun định chạy theo nhưng tôi đã ngăn lại: “Cậu ấy không nghe đâu… cho đến khi chúng ta phá bỏ được cuộc hôn nhân này”

Yoochun gật đầu và đi bên cạnh tôi: “Khi nào cậu sẽ nói chuyện với anh cậu?”

“Tôi sẽ gọi anh ấy đi ăn tối, rồi chúng ta sẽ cùng nói”

Yoochun gật đầu: “Cảm ơn cậu, Jaejoong. Cảm ơn cậu rất nhiều!”

Tôi mỉm cười, nhưng nụ cười ấy chợt tắt dần khi nhìn thấy Yunho đang đứng trước cổng trường đợi tôi. Ngay khi nhìn thấy cậu ấy, tôi lập tức quay mặt lại phía Yoochun: “Ừm, Yoochun này, cậu có thể lái xe đưa tôi đến chỗ làm thêm được không? Tôi ngại đi bộ quá!”

Yoochun gật đầu: “Chắc chắn rồi, lên xe nào!”

Chúng tôi cùng nhau đi về phía bãi đỗ xe, cùng nhau tới chỗ làm thêm của tôi. Khi ở trong xe, tôi nhìn Yoochun: “Cho tôi số điện thoại của cậu đi?”

Yoochun gật đầu, lấy điện thoại của tôi vào lưu số của mình vào đó và tôi cũng vậy: “À, mà tại sao sáng nay cậu lại đến căn hộ của tôi vậy?”

“Tôi muốn biết chuyện gì đã xảy ra với Junsu nhưng chưa kịp hỏi cậu đó mà!”

“À, cậu ấy bị sốt nhẹ”

“Ừ, sáng nay lúc hỏi Changmin địa chỉ nhà cậu thì cậu ấy có nói với tôi rồi… Cậu đã nói chuyện với Junsu về tôi chưa?”

Tôi gật đầu, nhìn ra ngoài cửa sổ xe. Khi chiếc xe đến nhà hàng và dừng lại, tôi tạm biệt Yoochun, bước vào trong, nhanh chóng mặc tạp dề để bắt đầu làm việc, ít phút sau, Yunho bước vào, cậu ấy cũng mặc tạp dề của, Yunho nói với người quản lý cho cậu ấy làm việc ở bếp, trong khi tôi đang ở sau quầy bar.

Tôi thở dài khi nghe người quản lý nói, ngày hôm nay chúng tôi sẽ không được làm việc cùng nhau nên tôi cũng không cần phải cố chịu đựng và lảng tránh cậu ấy.

2 tiếng làm việc trôi qua, đã hơn 5 giờ chiều, tôi xin phép người quản lý nghỉ 5 phút để vào phòng tắm. Đóng cửa lại, tôi lấy điện thoại ra và gọi cho anh trai mình:

“Chào em trai”

“Hi anh, là em đây”

“Oh, baby. Em sao vậy? Anh tưởng em đang làm việc chứ?”

“Vâng, đúng vậy. Nhưng em có việc quan trọng muốn nói với anh!”

“Gì vậy? Em làm anh lo lắng rồi đó?”

“Hyung, chúng ta nói chuyện đó trong bữa ăn tối được không?”

“Anh sắp có một cuộc họp, nhưng anh sẽ hủy nó cũng được”

“Không gấp lắm đâu, gặp em sau khi anh làm việc xong cũng được mà”

“Jae à, có chuyện gì thế em?”

“Em không thể nói qua điện thoại được”

“Là chuyện gì vậy? Kim Jaejoong!”

“Đừng lo lắng mà anh, chỉ là một người bạn của em cần sự giúp đỡ của anh… bọn em sẽ nói rõ chuyện đó khi gặp anh mà!”

“Anh sẽ hủy cuộc họp, anh sẽ tới đón em lúc 6h, khi em làm việc xong, ok?”

“Không cần hủy bỏ cuộc họp đó đâu anh à…”

“Không sao đâu em… cũng là lần đầu tiên em nhờ anh một việc quan trọng mà. Anh sẽ đón em lúc 6h!”

Tôi mỉm cười: “Cảm ơn anh!”

“Bất cứ khi nào em cần mà… vậy gặp em sau 1 tiếng nữa nhé!”

“Vâng, tạm biệt anh!”

“Tạm biệt em!”

Tôi cúp máy, đi ra và tiếp tục làm việc. Tôi vẫn phải làm việc khoảng 1 tiếng nữa, có thể lâu hơn. Bỗng nhiên người quản lý lại gần chỗ tôi: “Jaejoong, cậu chủ vừa gọi cho anh, hôm nay em có thể về vào lúc 6h vì em có việc gì quan trọng hả?”

Tôi cúi đầu trước người quản lý: “Cảm ơn anh ạ!”

Người quản lý cười và quay đi, tôi mỉm cười với chính mình vì biết có lẽ anh trai tôi vừa gọi để xin cho tôi về sớm…

Tôi tiếp tục làm việc đến giờ, tôi đến phòng thay đồ, thay quần áo và bỏ tạp dề vào tủ đồ. Vừa bước ra ngoài, tôi đụng phải Yunho khi cậu ấy đang định bước vào.

Tôi nhìn Yunho trong 1 giây rồi ngay lập tức quay mặt đi chỗ khác, và chạy nhanh khỏi cửa hàng trước khi cậu ấy kịp nói với tôi điều gì đó. Tôi nhìn quanh, thấy anh trai mình đang đợi ở một góc phố, vừa bước vào xe, hyung nhìn tôi và mỉm cười: “Bây giờ em muốn đi đâu nào?”

“Em không biết nữa, chỉ cần một chỗ riêng tư có thể nói chuyện được”

Anh gật đầu và lái xe, tôi nhìn anh: “Hôm nay anh tự lái xe sao?”

“Hôm nay tài xế của anh xin nghỉ, vợ anh ấy đẻ, là một cặp song sinh đó”

Tôi gật đầu và mỉm cười. Anh lái xe tới một quán ăn nhỏ, tôi đi theo bên cạnh. Các nhân viên phục vụ cúi đầu trước anh trai tôi: “Mời ngài Kim, bàn cho hai người phải không ạ?”

Anh nhìn tôi: “Bạn của em có đến không?”

Tôi lắc đầu, anh trai tôi bèn nói lại với chủ nhà hàng: “Bàn cho 2 người, tôi cần một nơi yên tĩnh và không muốn bị làm phiền đâu.”

Người chủ quán cúi đầu, dẫn chúng tôi lên tầng hai của nhà hàng và nơi đó hoàn toàn không có ai:“Tôi chắc chắn rằng sẽ không để ai làm phiền ngài đâu”

Anh tôi mỉm cười, đi đến phía cái bàn gần cửa sổ và ngồi xuống. Tôi cũng đi theo và ngồi hướng đối diện với anh.

“Là chuyện gì thế?”

Tôi cười: “Để em gọi đồ ăn đã, sắp chết đói rồi đây”

Anh mỉm cười, ra hiệu cho những người phục vụ đang đứng gần cầu thang. Họ mang tới cho chúng tôi Menu và đứng chờ, tôi gọi một ly nước cam cùng món bít tết và khoai tây chiên, còn anh tôi gọi salad, cua và nước cam.

Người phục vụ cúi đầu chào, ghi lại tên các món ăn và quay đi. Anh nhìn tôi và thở dài: “Khó nói quá nhỉ?”

“Jae à, chuyện đó là gì vậy?”

“Anh còn nhớ Park Yoochun chứ?”

Anh gật đầu: “Cậu nhóc đã đến buổi tiệc trà đó hả?”

Tôi mỉm cười: “Cậu ta là bạn của em và đang cần sự giúp đỡ của anh”

“Thế chuyện gì đã xảy ra”

“Cậu ta đang yêu một người…”

“Ừ…”

“Nhưng lại bị buộc phải kết hôn với người mà cậu ta không yêu”

“Ừ…”

“Và bọn em cần sự giúp đỡ của anh để phá cuộc hôn nhân đó”

“Anh á? Làm thế nào?”

“Bọn em muốn anh tán tỉnh cô gái kia, để cô ta tự hủy hôn, rồi sau đó anh sẽ bỏ cô ta”

“Hả?”

“Em biết là nó có vẻ điên rồ… nhưng…”

Vừa nói đến đó, người phục vụ đã quay lại với các món ăn mà chúng tôi vừa đặt. Họ xếp các món ăn trên bàn và cúi chào trước khi rời đi.

Anh nhìn tôi: “Ăn đi đã rồi nói chuyện đó sau”

Tôi thở dài và bắt đầu ăn…

Chapter 8: Cảm xúc thật

Sau khi ăn xong, tôi ngồi nhìn anh trai mình, anh thở dài: “Jae à, yêu cầu của em…

“Hyung, em biết nó hơi quá nhưng xin anh…”

“Nếu cậu ta muốn hủy hôn sao không nói với cha cậu ta? Nói rằng cậu ta không muốn có cuộc hôn nhân đó”

“Vì cậu ta bị lừa, cha cậu ta sẽ không tin những gì cậu ta nói đâu!”

“Là sao?”

“Chú của Yoochun muốn có tài sản của gia đình cậu ta, vì vậy trong nhiều năm qua ông luôn cố gằng để Yoochun kết hôn với con gái mình nhưng Yoochun không đồng ý. Khi biết Yoochun đã yêu người khác, ông ta đã mời Yoochun đến nhà uống trà và bỏ thuốc ngủ vào trong đó để ép Yoochun lên giường với con gái ông ta… Cha Yoochun nghĩ rằng họ đã hẹn hò nên thậm chí còn không thèm nghe Yoochun giải thích về những gì đã xảy ra”

“Em không cảm thấy điều đó thật khó tin sao?… Cậu ta có thể là một tay chơi luôn ve vãn xung quanh các cô gái”


Phan_1
Phan_2
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .